Mới đây, chính quyền Trung Quốc đã ban hành lệnh cấm đánh bắt cá ở Biển Đông từ ngày 01/05 đến ngày 16/08. Đáp lại, Bộ Ngoại giao Việt Nam đã tuyên bố rằng hành động này vi phạm chủ quyền, quyền chủ quyền và quyền tài phán của Việt Nam. Các đơn vị hải quân và cảnh sát biển cũng sẵn sàng trực chiến để bảo vệ ngư dân. Tuy nhiên, hình như các tổ chức chống cộng cờ vàng đang đòi hỏi những phản ứng mạnh hơn, mà mạnh đến mức nào thì họ cũng chẳng biết.
Hãy lấy bài đăng trên fanpage của đảng Việt Tân hôm 21/04 làm ví dụ. Tổ chức hải ngoại này lên giọng mỉa mai: “Bộ Quan Ngại của ta liền phản đối với báo đài…. trong nước”, “Bộ Theo Sát của ta cấp phát ngay cờ và ảnh bác cho ngư dân ra khơi đối đầu với hải quân Trung Quốc”. Nhưng nếu không đồng ý với các giải pháp mà chính phủ Việt Nam đang áp dụng, thì các nhóm cờ vàng đưa ra giải pháp gì? Ta có thể biết điều này qua nhiều nội dung trên fanpage của họ – như những thư kiến nghị đòi Việt Nam kiện Trung Quốc ra tòa án quốc tế theo cách mà Philippines đã làm, hay vô số bài viết đòi Việt Nam kết đồng minh với Mỹ như Ukraine hay Đài Loan, để được Mỹ tài trợ vũ khí.
Các tổ chức cờ vàng tìm kiếm điều gì từ những giải pháp như vậy? Tất nhiên, chỉ kẻ không biết gì về tình hình Biển Đông mới tin rằng Việt Nam có thể đẩy Trung Quốc ra khỏi Biển Đông bằng vài thư kiến nghị gửi người nước ngoài hay một đơn kiện Trung Quốc ra tòa án quốc tế. Năm 2013, khi Philippines kiện Trung Quốc ra Tòa Trọng tài thường trực (PCA) về vấn đề đường lưỡi bò, Tòa Trọng tài đã ra phán quyết, nhưng không thể cưỡng ép Trung Quốc làm theo. Tuyên bố của Tòa Trọng tài khi đó vẫn có hiệu lực đến hiện nay, và việc Việt Nam đâm đơn kiện về cùng một vấn đề là hoàn toàn không cần thiết.
Mà Việt Nam có “thiếu can đảm” hơn Philippines trong các đấu tranh pháp lý liên quan đến Biển Đông không? Hoàn toàn không, vì Việt Nam vốn đã tham gia cùng Philippines trong vụ kiện năm đó. Cụ thể, ngày 11/12/ 2014, Việt Nam đã nộp lên 3 tuyên bố: Việt Nam ủng hộ vụ kiện của Philippines; Việt Nam không chấp nhận “đường chín đoạn” mà Trung Quốc đưa ra; và Việt Nam đề nghị toà án ghi nhận về những tuyên bố chủ quyền của mình đối với một số đảo như Quần đảo Hoàng Sa. Để bảo vệ quyền lợi của mình, Việt Nam đã cử đoàn với tư cách quan sát viên đến dự phiên tranh tụng giữa Philippines và Trung Quốc. Và sau khi Tòa Trọng tài ra phán quyết, Việt Nam đã tích cực tận dụng phán quyết để bảo vệ chủ quyền biển của Việt Nam. Chẳng hạn, Việt Nam đã cùng Philippines thúc đẩy một tuyên bố chung của khối ASEAN về phán quyết của PCA sau vụ kiện, nhưng không được thông qua, do không đạt được đồng thuận.
Còn việc bắt chước Ukraine kết đồng minh với Mỹ, để được Mỹ tài trợ vũ khí thì sao? Nên nhớ rằng việc Ukraine dứt khoát “chọn phe” trong cuộc đối đầu giữa Mỹ và Nga chính là lý do khiến chiến tranh bùng phát. Để đổi lấy tư cách đồng minh của Mỹ, Ukraine đã trở thành chiến trường nóng thay cho Mỹ và các nước EU. Một cuộc chiến tranh vào lúc này có lợi cho người dân Việt Nam không, chuyện này ai cũng biết.
Ngay cả những nhà quan sát thân Mỹ cũng phải thừa nhận rằng Việt Nam đang chọn đường lối ngoại giao có lợi nhất cho mình trong ngắn hạn. Chẳng hạn, khi trả lời phỏng vấn đài RFA hôm 17/04, Tiến sỹ Nagao Satoru ở Viện Nghiên cứu Hudson đã nhận xét như sau:
“Phải thấy rằng, nếu Việt Nam rõ ràng chọn bên Mỹ – Nhật, khả năng cao Trung Quốc sẽ áp đặt các biện pháp trừng phạt kinh tế và quân sự đối với Việt Nam. Trung Quốc là đối tác thương mại quan trọng của Việt Nam. “Mời gọi” những biện pháp trừng phạt như vậy không phải là lợi ích cho Việt Nam. Vì vậy, ở thời điểm này, việc chọn bên là quá khó đối với Việt Nam. Cách chọn của Việt Nam hiện nay là dễ hiểu.”
Sau cùng, phải thấy rõ rằng giới chống cộng đang cố tình bỏ qua những thành tích bảo vệ chủ quyền của nhà nước Việt Nam. Chỉ mới một tháng trước, tàu Kiểm ngư 278 của Việt Nam đã kèm sát tàu Hải cảnh Trung Quốc CCG5205 (lớn gấp đôi), cho đến khi tàu này buộc phải rời khỏi vùng biển thuộc chủ quyền của Việt Nam. Trong ngày 17/04, có tin Mỹ sẽ cung cấp thêm cho Việt Nam một tàu tuần duyên nữa. Những cố gắng liên tục như vậy của nhà nước Việt Nam hẳn nhiên tử tế hơn những ý tưởng vớ vẩn của các nhóm cờ vàng, như ký tên kiến nghị hay soạn một đơn kiện không cần thiết.
Lời kêu gọi kiện tụng của giới chống cộng chỉ là một trò chí phèo ăn vạ. Họ tung ra một ý tường vớ vẩn mà chắc chắn chính phủ Việt Nam sẽ không làm, rồi gào lên rằng việc không kiện chứng tỏ chính phủ đã “đầu hàng Trung Quốc”. Còn bản thân họ thì ngồi ru rú ở hải ngoại, và ước mong một cuộc chiến tranh diễn ra trên Biển Đông. Họ là loại người chỉ sẵn sàng yêu nước bằng máu của người khác./.
Nguồn: Nhân Quyền