Sự “bất tử” của một học thuyết khoa học, cách mạng
Sự sụp đổ của chế độ XHCN theo mô hình Xô viết ở Liên Xô và các nước Đông Âu là sự thất nặng nề của CNXH hiện thực, của phong trào cách mạng thế giới. Đó cũng là đòn đánh khá nặng vào chủ nghĩa Mác – Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh.
Lợi dụng tình thế này, một số người có quan điểm đối lập với Đảng Cộng sản đã “đổ thêm dầu vào lửa”, ra mặt hoan hỷ vui mừng với sự thán phục phương Tây “đã khôn khéo sử dụng “diễn biến hòa bình” để chiến thắng CNXH mà không cần chiến tranh”; “kết thúc vai trò lịch sử của Đảng Cộng sản Liên Xô – Thành trì phe XHCN”; mở ra giai đoạn “tính sổ và kết liễu chủ nghĩa Mác – Lênin”. Đồng thời, tuyên bố ầm ĩ về tương lai “chiến thắng CNXH trên phạm vi toàn cầu” thông qua chiến lược đánh hỏng các nước CNXH còn lại, triệt phá nền tảng tư tưởng của các Đảng Cộng sản là chủ nghĩa Mác – Lênin; trong đó xác định Việt Nam là một trọng điểm chống phá.
Đúng là sự ảo tưởng và hoang đường! Chỉ có những người ấu trĩ mới cả tin rằng, chủ nghĩa Mác – Lênin đã bị đánh quỵ, “CNXH đã cáo chung”, còn “những nhà chính trị tư sản nòi”, hơn ai hết lại cho rằng, “cuộc chiến chống chủ nghĩa Mác – Lênin không hề đơn giản, không dễ dàng có được thành công, nó chỉ bước sang giai đoạn mới với nội dung, hình thức mới”. Sự dè chừng của những “nhà chính trị tư sản nòi” không phải là vô cớ. Họ quá rõ rằng, không phải đến ngày nay, chủ nghĩa Mác – Lênin mới bị giai cấp tư sản “khai tử”, mà ngay từ khi ra đời cho đến nay, họ đã tuyên bố như thế, muốn như thế.
Hơn một thế kỷ rưỡi đã trôi qua, chủ nghĩa Mác – Lênin đã bị các thế lực thù địch kết án “tử hình” nhiều lần nhưng nó vẫn “bất tử”, phong trào cách mạng vẫn phát triển. Điều đó phản ánh rõ sự thăngtrầm của lịch sử với vô số cao trào cũng như sự thoái trào, có lúc thành công, cũng có lúc thất bại, cách mạng thế giới phải lui về thế phòng ngự, nuôi dưỡng lực lượng, chờ thời cơ phản công. Ngọn lửa của chủ nghĩa Mác – Lênin vẫn cháy, nó sẽ bùng lên thiêu cháy mọi sự đề nén, áp bức, bất công.
Kể từ sau khi chế độ XHCN theo mô hình Xô viết ở Liên Xô và các nước Đông Âu sụp đổ, chủ nghĩa cơ hội, xét lại, đúng như tên gọi của nó, có cơ hội để ngốc đầu dậy, toan tính lập lại thế chủ động tiến công “trả thù” với tham vọng: xuyên tạc và đánh bại chủ nghĩa Mác – Lênin. Hơn thế, họ rất tin thời của mình đã đến. Ẩn ý sự thâm thù này của họ là đòi lại danh dự sau những lần bị chủ nghĩa Mác – Lênin vạch mặt, “cắt còi” buộc phải im lặng và họ đã phải chịu “thiệt thòi”, ấm ức, nên rất căm giận cộng sản.
Từ khi còn là “một bóng ma ám ảnh châu Âu”, chủ nghĩa Mác đã phải đối chọi với chủ nghĩa cơ hội, xét lại và chủ nghĩa xã hội không tưởng tiểu tư sản… Cuộc đọ sức đầu tiên của chủ nghĩa Mác là ngăn chặn ảnh hưởng của “phong trào xã hội – dân chủ” với chủ nghĩa xét lại của Becsxtanh và Cauxki để giữ vững lập trường, quan điểm mác xít – những tư tưởng cơ bản về CNXH đã được trình bày trong “Tuyên ngôn của Đảng Cộng sản”.
Với sự phá sản của Quốc tế II, kẻ thù của chủ nghĩa Mác “đã mọc lên như nấm sau trận mưa dào”. Kể từ đây, chủ nghĩa Mác – Lênin đã phải chiến đấu với nhiều loại kẻ thù lớn, nhỏ, đáng kể là hệ tư tưởng của “chủ nghĩa xã hội – dân chủ”, “chủ nghĩa xã hội chân chính”, “chủ nghĩa cơ hội hữu huynh” và “chủ nghĩa cơ hội tả huynh”, “chủ nghĩa xét lại”…, ngăn chặn sự truyền bá, ảnh hưởng của tư tưởng cải lương, thỏa hiệp giai cấp, sự sùng bái nền đại nghị tư sản vào phong trào công nhân quốc tế.
Trước tình thế đó, đánh bại chủ nghĩa cơ hội, xét lại, bảo vệ các giá trị của chủ nghĩa Mác đặt ra yêu cầu cấp bách, V.I. Lênin đã gánh vác trọng trách ấy và ông đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ. Từ đó, chủ nghĩa Mác đã trở thành chủ nghĩa Mác – Lênin, chủ nghĩa Mác của thế kỷ XX. Vì lẽ đó, thắng lợi của chủ nghĩa Mác – Lênin đã dẫn đến thắng lợi của Cách mạng Tháng Mười Nga vĩ đại năm 1917, thắng lợi của CNXH hiện thực cùng với sự ra đời của hệ thống các nước XHCN thế giới, năm 1945.
Tuy nhiên, sau khi V.I. Lênin qua đời, bản chất khoa học, cách mạng và sức sáng tạo của chủ nghĩa Mác – Lênin có mặt suy giảm. Sự phát triển của chủ nghĩa giáo điều, sự sơ cứng của tư duy lý luận đã làm hại chủ nghĩa Mác – Lênin và CNXH hiện thực. Tư duy giáo điều đã tỏ ra thiếu sức sống trong việc tổ chức thực tiễn, phát huy đầy đủ, mạnh mẽ những tiềm năng vốn có của chế độ xã hội mới, bế tắc trong giải quyết các vấn đề về chiến tranh và hòa bình. Điều đó đã để âm ĩ lâu ngày, đã không có biện pháp khắc phục, làm cho vũ khí lý luận của chủ nghĩa Mác – Lênin bị han gỉ.
Cùng lúc đó, CNTB lại ra sức rèn giữa vũ khí của mình, nuôi dưỡng lực lượng, hà hơi, tiếp sức cho chủ nghĩa cơ hội, xét lại tấn công CNXH từ bên trong, nhất là thúc đẩy “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” trong nội bộ Đảng Cộng sản và Nhà nước XHCN. Đó là “mảnh đất mầu mỡ” tạo môi trường thuận lợi cho chủ nghĩa cơ hội, xét lại giành “thế thượng phong”, chiếm trận địa tư tưởng, lý luận; đòi “thay máu cho hệ tư tưởng” mà thực chất là phủ nhận chủ nghĩa Mác – Lênin, thay vào đấy là hệ tư tưởng tư sản, văn hóa phương Tây.
Tình hình đó đã tạo ra sự hưng phấn cho sự “lột xác”, tự đổi mới để thích nghi của CNTB và họ đã từng bước lấn át CNXH. Thực tế là do ảnh hưởng của tư duy giáo điều, sự bảo thủ, trì trệ, đã làm cho CNXH hiện thực phát triển chậm dần và bước vào thời kỳ khủng hoảng kinh tế – xã hội; làm giảm sút nhất định uy tín, vị thế của chủ nghĩa Mác – Lênin. Trong điều kiện đó, một số người cơ hội, phản động đã không cần “hóa trang, đội lốt mác xít nữa”, họ đã công khai chỉ chích, khích bác, xuyên tạc bản chất khoa học, các mạng của chủ nghĩa Mác – Lênin. Do chưa lường trước được những hạn chế, yếu kém, các khuyết tật để có biện pháp khắc phục; trong khi đó phương Tây bằng âm mưu, thủ đoạn “diễn biến hòa bình”, đã làm tha hóa, biến chất một bộ phận cán bộ, đảng viên. Qua đó, nã pháo vào nền chính trị cộng sản, bôi đen lịch sử, truyền thống cách mạng; tạo ra khoảng chân không về ý thức hệ trong Đảng Cộng sản và quần chúng nhân dân.
Theo đó, sự bạc nhược của một số cán bộ, đảng viên và sự chống trả yếu ớt của những người mác xít – lêninnít đã làm cho những người chống cộng sản hăng tiết hơn. Hơn thế, tư duy lý luận bị chủ nghĩa giáo điều tồn tại nhiều năm làm cho cùn, mòn đi và xa rời thực tiễn cuộc sống. Đây là cơ hội “ngàn năm có một” để chủ nghĩa cơ hội, xét lại trồi lên, nhanh chóng, công khai toàn bộ hệ quan điểm sai lầm và phản động, chống phá chủ nghĩa Mác – Lênin.
Với bản chất cải lương, chủ nghĩa cơ hội, xét lại đã đem hệ tư tưởng xã hội – dân chủ hiện đại thay thế hệ tư tưởng Mác – Lênin và mưu toan “kết hợp hệ tư tưởng xã hội – dân chủ hiện đại với hệ tư tưởng Mác – Lênin. Đây không phải là sự làm phong phú thêm chủ nghĩa Mác – Lênin mà là loại bỏ chủ nghĩa Mác – Lênin, thay thế bằng chủ nghĩa xã hội – dân chủ tư sản kiểu “lang băm”. Điều đó đặt ra vấn đề cấp thiết phải bảo vệ chủ nghĩa Mác – Lênin hiện nay; phải đẩy mạnh đấu tranh vạch trần “sự giả nhân giả nghĩa” của chủ nghĩa xã hội – dân chủ.
Trong tình thế này, các Đảng Cộng sản còn lại tự biết mình phải nghiêm túc rút kinh nghiệm, nắm chắc quyền lãnh đạo, gắn bó chặt chẽ với nhân dân; đẩy mạnh đổi mới, cải cách, phát triển kinh tế – xã hội; từng bước thoát ra khỏi khủng hoảng kinh tế – xã hội để vững bước trên con đường cách mạng mà chủ nghĩa Mác – Lênin đã vạch ra trước sự lừa bịp vẫn còn tiếp tục, thậm chí có lúc sẽ khắc nghiệt hơn khi cái xấu lên ngôi và sự chống phá từ nhiều phía.
Với khẩu hiệu “CNXH – không cần nữa!”, “Tự do chứ không phải là CNXH”, những người theo đuôi chủ nghĩa xã hội – dân chủ đã tự biến mình thành những kẻ chống cộng khét tiếng. Đó là sự phản bội hoàn toàn và công khai trắng trợn, làm cho chủ nghĩa Mác – Lênin đứng trước những thử thách mới, rất nghiêm trọng; buộc những người cộng sản phải tự đổi mới, bổ sung, phát triển toàn diện hệ tư tưởng và kim chỉ nam cho hành động của giai cấp công nhân và nhân dân lao động trên con đường đấu tranh xây dựng một chế độ xã hội văn minh tiến bộ – xã hội XHCN.
Bảo vệ nền tảng tư tưởng của Đảng là bảo vệ chủ nghĩa Mác – Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh
Một trong những yêu cầu cấp thiết đặt ra là phải đập tan âm mưu, thủ đoạn “diễn biến hòa bình”, thúc đẩy “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” trong nội bộ do các thế lực thù địch chủ mưu. Bởi vì, khác với cuộc chiến tranh nóng và chiến tranh lạnh, sự nguy hại của “diễn biến hòa bình” là chĩa thẳng nòng súng vào nền tảng tư tưởng của Đảng Cộng sản Việt Nam, đòi hạ bệ chủ nghĩa Mác – Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh.
Kẻ thù của chúng ta đã và đang tìm mọi cách đột phá vào khâu chủ yếu này: bôi nhọ chủ nghĩa Mác – Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh; mưu toan làm cho gần 100 triệu dân Việt Nam hoài nghi, bi quan, rồi từ bỏ toàn bộ chủ nghĩa Mác – Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh. Từ đó, thay máu cho hệ tư tưởng mác xít bằng hệ tư tưởng của giai cấp tư sản. Vì vậy, bằng mọi cách, họ đang xúc tiến quá trình tạo ra sự hỗn loạn về tư tưởng trong Đảng, Nhà nước và đội ngũ trí thức, lực lượng nòng cốt, đóng vai trò chủ chốt trong bảo vệ chủ nghĩa Mác – Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh. Sự hỗn loạn này lớn đến mức sẽ tạo ra sự tan rã về tư tưởng, tổ chức và cán bộ trong Đảng, Nhà nước Việt Nam; làm cho hệ thống công cụ bảo vệ chế độ XHCN bị vô hiệu hóa, bị “trói tay, trói chân” cho dù mạnh nhưng bất lực. Bài học xương máu có thể rút ra trong bảo vệ nền tảng tư tưởng của Đảng là tuyệt đối không mắc mưu “diễn biến hòa bình”; phải đánh bại các hướng tiến công của địch vào chủ nghĩa Mác – Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh “từ sớm, từ xa”.
Muốn vậy, trước hết phải bảo vệ những nguyên lý cơ bản và khẳng định bản chất khoa học, cách mạng của chủ nghĩa Mác – Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh; giá trị và ý nghĩa chỉ đạo thực tiễn của những nguyên lý đó; chống lại sự xuyên tạc cả về Triết học Mác – Lênin, Kính tế Chính trị học Mác – Lênin, CNXH khoa học và các bộ môn khoa học lý luận chính trị khác. Đó là việc làm cần thiết nhưng không chỉ có vậy, không chỉ dừng lại ở các nhiệm vụ ấy.
Ngày nay, muốn bảo vệ chủ nghĩa Mác – Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh một cách hiệu quả, nhất thiết phải cập nhật thông tin mới, bổ sung, phát triển và đổi mới toàn diện, đồng bộ cả ba bộ phận cấu thành chủ nghĩa Mác – Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh. Nghĩa là ngoài việc tái khẳng định những chân lý khoa học, cách mạng mà các nhà kinh điển đã đưa ra; chúng ta còn phải còn phải đúc kết, khái quát lý luận mới; những điều không có sẵn trong các tác phẩm kinh điển.
Cùng với đó là đề cao sức sáng tạo, chỉ ra được những hạn chế, khuyết điểm đã và đang hằng ngày tác động đến quần chúng; phải phê phán, vạch trần tính chất vô căn cứ và có hại to lớn của các quan điểm sai trái, thù địch. Không để hệ tư tưởng Mác – Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh bị dao động, ngả nghiêng. Ý nghĩa của thắng lợi mới trong thực hiện Nghị quyết Đại hội XIII của Đảng là giành thắng lợi toàn diện trên mặt trận bảo vệ nền tảng tư tưởng của Đảng, đấu tranh phản bác các quan điểm sai trái, thù địch.
Rò ràng là, đấu tranh bảo vệ chủ nghĩa Mác – Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh trong điều kiện mới vừa phải tự phê phán và đánh giá lại các giá trị của chính những người cộng sản đối với các di sản lý luận của các nhà kinh điển; phải chỉ ra cái gì đến nay vẫn giữ nguyên giá trị chỉ đạo thực tiễn; cái gì đúng vào thời các ông nhưng ngày nay không còn phù hợp; cái gì không đúng hoặc chưa đầy đủ, còn thiếu, rất cần phải bổ sung.
Như vậy, những người cộng sản phải làm một sự phê phán “kép”: vừa phê phán bản thân mình và phê phán những kẻ phê phán chúng ta. Đây là hai nhiệm vụ quan trọng, nhất thiết phải tiến hành đồng thời, bởi nó đan cài vào nhau, tác động và phụ thuộc lẫn nhau; dẫu biết điều này là vô cùng khó khăn, phức tạp nhưng buộc chúng ta phải tiến hành song song.
Sự phê phán “kép” này không phải bây giờ chúng ta mới tiến hành, nó đã được V.I. Lênin tiến hành thành công trước đây khi phê phán chủ nghĩa cơ hội Quốc tế II, đã bổ sung, hoàn thiện và phát triển cả ba bộ phận cấu thành chủ nghĩa Mác – Lênin.
Khác những người theo chủ nghĩa cơ hội, xét lại hiện đại; chúng ta phê phán để bảo vệ và phát triển chủ nghĩa Mác – Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh, nâng nó lên tầm cao mới, không phải phê phán để đánh đổ nó. Cho nên chúng ta phải đứng vững trên lập trường thế giới quan, nhân sinh quan và phương pháp luận khoa học của chủ nghĩa Mác – Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh, càng không phải trên lập trường của giai cấp tư sản để phủ nhận bản chất khoa học, cách mạng của chủ nghĩa Mác – Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh.
Điều đó đòi hỏi chúng ta phải nghiên cứu lại đầy đủ, chính xác, thận trọng tất cả các luận điểm của chủ nghĩa Mác – Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh một cách có hệ thống, khách quan, trung thực. Qua đó, phát hiện nhũng khiếm khuyết và bất cập để tiếp tục bổ sung, phát triểt học đó cho phù hợp với điều kiện lịch sử mới.
Điều đó thêm một lần tái khẳng định vị trí, vai trò vô cùng to lớn và ý nghĩa lý luận, thực tiễn đặc biệt quan trọng của việc tổ chức thực hiện thắng lợi Nghị quyết số 35-NQ/TW ngày 22-10-2018 của Bộ Chính trị về bảo vệ nền tảng tư tưởng của Đảng, đấu tranh phản bác các quan điểm sai trái, thù dịch trong tình hình mới. Đó là trách nhiệm của chúng ta./.
Dương Phương Duy